Trả lời: Tôn giáo Mặc Môn (Chủ nghĩa Mặc Môn) Những tín đồ được biết đến như Mặc Môn và Các Thánh Ngày Sau (LDS), đã thành lập ít nhất từ hai trăm năm về trước bởi một người tên là Joseph Smitt. Ông ta đã công bố được Đức Chúa Cha và Chúa Giê-xu viếng thăm cách đặc biệt riêng tư nói với ông rằng tất cả các giáo hội và những tín điều của họ đều đáng ghét. Joseph Smitt sau đó bắt đầu lập ra một tôn giáo hoàn toàn mới gọi là “Giáo Hội Thật duy nhất trên thế giới”. Vấn đề với Chủ Nghĩa Mặc Môn là những mâu thuẫn, bổ sung và mở rộng Kinh Thánh. Những Cơ Đốc Nhân không lý do gì để tin Kinh Thánh là không đúng sự thật và trọn vẹn. Đức tin thật và sự tin cậy vào Đức Chúa Trời có nghĩa là tin vào lời của Chúa và tất cả những lời Kinh Thánh đều có sự hà hơi của Đức Chúa Trời nghĩa là đến từ Đức Chúa Trời.(2 Tim 3:16)
Mặc Môn tin rằng thật ra lời Chúa được hà hơi từ bốn nguồn chứ không phải một.
(1) Kinh Thánh “Từ xa xưa đã được dịch chính xác.”. Những câu được coi là dịch không chính xác đã được làm cho rõ hơn.
(2) Sách Mặc Môn được dịch bởi Smitt và in ra năm 1830. Smitt đã công bố đây là: “ Sách chính xác nhất” trên thế giới và nói rằng một người có thể đến gần với Đức Chúa Trời bằng cách làm theo những lời giảng dạy trong sách này hơn bất kỳ sách nào khác.
(3) Giáo lý và Giao Ước, chứa đựng những mặc khải mới lạ có liên quan đến “Giáo Hội của Chúa Giê-xu Christ khi nó được phục hưng”
(4) Ngọc trai quí giá, được coi là những giáo lý “sáng tỏ” và những lời dạy dỗ của Mặc Môn mà đã mất trong Kinh Thánh và những tin tức riêng thêm vào của nó về những sự sáng tạo của trái đất.
Mặc Môn tin về Đức Chúa Trời như sau: Ngài không phải luôn luôn là Đấng tối cao của vũ trụ. Nhưng đạt được tình trạng đó xuyên qua sự sống công chính và nỗ lực bền bỉ. Họ tin Đức Chúa Trời là cha: “Có thân thể xương thịt hữu thể như của loài người”. Mặc dầu đã bị những nhà lãnh đạo Mặc Môn hiện nay chối bỏ, Brigham Young đã dạy rằng A-đam thực ra là Đức Chúa Trời và cha của Chúa Giê-xu Christ. Ngược lại những Cơ Đốc Nhân biết điều này về Đức Chúa Trời: Chỉ có một Đức Chúa Trời chân thật (Phục truyền 6:4; Ê-sai 43:10; 44:6-8), Ngài là Đấng Tự Hữu và Hằng Hữu. (Phục truyền 33:27; Thi 90:2; 1 Tim 1:17), Ngài không phải được tạo ra mà là Đấng Sáng tạo (Sáng 1; Thi 24:1; Ê-sai 37:16). Ngài là trọn vẹn không ai sánh ngang với Ngài được. (Thi 86:8; Ê-sai 40:25). Đức Chúa Trời là Cha không phải là người cũng không phải đã từng là người. (Dân số 23:19; 1 Sa-mu-ên 15:29; Ô-sê 11:9). Ngài là thần (Gi 4:24), và thần thì không phải bằng xương bằng thịt (Luc 24:39)
Mặc Môn tin rằng có nhiều cấp độ khác nhau hay nhiều vương quốc trong sự sống đời sau: Vương quốc Thiên Đàng, vương quốc ở thế gian, vương quốc thế gian và bóng tối bên ngoài. Nơi nhân loại sẽ chấm dứt tùy thuộc vào những điều họ tin và làm trong đời sống này. Ngược lại, Kinh Thánh nói với chúng ta rằng sau khi chết chúng ta sẽ đi vào Thiên Đàng hoặc xuống hỏa ngục dựa trên đức tin chúng ta có tin hoặc không tin vào Chúa Giê-xu Christ như là Chúa và cứu chúa của chúng ta. Việc không còn sống mà lìa bỏ thân thể, theo các tín hữu có nghĩa là đi ở với Chúa (2 Cô 5:6-8) Những người không tin được đưa đi vào hỏa ngục hay nơi của sự chết (Luc 16:22-23). Khi Chúa Giê-xu đến lần thứ hai chúng ta sẽ nhận được thân thể mới. (1 Cô 15:50-54) Sẽ có Trời mới và đất mới cho các tín hữu (Khải 21:1), và những người không tin sẽ bị ném vào hồ lửa đời đời.(Khải 20:11-15) Không có cơ hội thứ hai dành cho sự chuộc tội sau khi chết.
Những nhà lãnh đạo Mặc Môn dạy rằng sự nhập thể của Chúa Giê-xu là kết quả của một mối liên hệ thể chất giữa Đức Chúa Cha và Ma-ri. Người Mặc Môn tin Chúa Giê-xu là thần, nhưng nói thêm bất cứ một người nào cũng có thể trở thành thần. Giáo lý Mặc Môn dạy sự cứu rỗi có thể tìm kiếm được qua việc kết hợp giữa niềm tin và công đức làm lành. Ngược lại điều này, lịch sử Cơ Đốc giáo dạy rằng không một ai có thể đạt được tình trạng thần – chỉ khi người đó là thánh (1 Sam 2:2). Chúng ta chỉ có thể được làm nên thánh trong ánh sáng của Đức Chúa Trời qua đức tin vào Ngài (1 Cô 1:2). Chúa Giê-xu là con duy nhất của Đức Chúa Trời (Gi 3:16), là người duy nhất đã từng có đời sống vô tội, không phạm lỗi, và hiện nay ở nơi cao trọng của vinh dự trên Thiên Đàng (Hê 7:26). Chúa Giê-xu và Đức Chúa Trời là một trong bản chất, Chúa Giê-xu là Đấng duy nhất hiện hữu trước khi sinh ra theo thể chất (Gi 1:1-8; 8:56). Chúa Giê-xu đã dâng chính mình Ngài cho chúng ta như một sinh tế, Đức Chúa Trời làm cho Ngài sống lại từ trong sự chết, và một ngày mọi người xưng Chúa Giê-xu Christ là Chúa (Phi 2:6-11). Chúa Giê-xu nói với chúng ta không thể nào được vào Thiên Đàng bằng công đức riêng của chúng ta, chỉ có đức tin vào Chúa mới có thể được vào (Mat 19:26). Tất cả chúng ta đều xứng đáng bị hình phạt đời đời bởi những tội lỗi của chúng ta. Nhưng ân điển và tình yêu vô hạn của Đức Chúa Trời đã giải cứu chúng ta. “Vì tiền công của tội lỗi là sự chết, nhưng sự ban cho của Đức Chúa Trời là sự sống đời đời, trong Đức Chúa Giê-xu Christ” (Rô 6:23).
Rõ ràng đó là con đường một chiều duy nhất để nhận sự cứu rỗi và đó là sự nhận biết Đức Chúa Trời và Chúa Giê-xu con Ngài (Gi 17:3). Không phải bời việc làm, nhưng bởi đức tin (Rô 1:17; 3:28). Chúng ta nhận được ân sủng này mà không cần đặt vấn đề chúng ta là ai hay chúng ta đã làm gì (Rô 3:22) “Chẳng có sự cứu rỗi trong Đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu.” (Công 4:12).
Mặc dầu những người Mặc Môn thường xuyên thân thiện, yêu thương, và tử tế, họ đã bị lừa dối bởi tôn giáo sai lạc, làm sai lệch bản chất của Đức Chúa Trời, nhân tánh của Chúa Giê-xu Christ và ý nghĩa của sự cứu rỗi.