Trả lời: Chủ nghĩa vô thần là quan điểm cho rằng Đức Chúa Trời không tồn tại. Chủ nghĩa vô thần không phải là một sự phát triển mới. Thi Thiên 14: 1, được viết bởi vua Đa-vít khoảng 1.000 năm trước Công nguyên, đề cập đến chủ nghĩa vô thần: “Kẻ ngu dại nói trong lòng của mình, không có Đức Chúa Trời.” Số liệu thống kê gần đây cho thấy một số lượng ngày càng tăng của người tự xưng là người vô thần, lên đến 10 phần trăm dân số trên toàn thế giới. Vì vậy, tại sao ngày càng có nhiều người trở thành vô thần? Có phải chủ nghĩa vô thần thực sự hợp vai trò những người vô thần công bố nó như thế không?
Tại sao chủ nghĩa vô thần thậm chí còn tồn tại? Tại sao Đức Chúa Trời không mặc khải chính mình Ngài cho con người thật đơn giản, chứng minh rằng Ngài tồn tại? Chắc chắn, nếu Đức Chúa Trời chỉ xuất hiện, những suy nghĩ thôi, mọi người sẽ tin vào Ngài! Vấn đề ở đây là sự mong muốn của Đức Chúa Trời không phải chỉ thuyết phục mọi người rằng Ngài tồn tại. Đó là mong muốn của Đức Chúa Trời cho mọi người tin vào Ngài bởi đức tin (2 Phi-e-rơ 3: 9) và chấp nhận bằng đức tin ơn cứu rỗi của Ngài (Giăng 3:16). Đức Chúa Trời đã chứng minh rõ ràng sự tồn tại của Ngài rất nhiều lần trong Cựu Ước (Sáng thế ký đoạn 6-9; Xuất 14: 21-22; 1 Các Vua 18: 19-31). Có phải mọi người đều tin rằng Đức Chúa Trời hiện hữu? Vâng. Có phải họ thay đổi từ đường lối tội lỗi sang việc vâng lời Chúa? Không, nếu một người không sẵn lòng chấp nhận sự tồn tại của Đức Chúa Trời bằng đức tin, tiếp theo người ấy chắc chắn không sẵn sàng chấp nhận Chúa Giê-xu Christ là Đấng cứu chuộc bởi đức tin (Ê-phê-sô 2: 8-9). Mong muốn của Đức Chúa Trời là để mọi người trở thành Cơ Đốc Nhân, không chỉ là người hữu thần (những người tin rằng Đức Chúa Trời thực hữu).
Kinh Thánh nói với chúng ta rằng sự tồn tại của Đức Chúa Trời phải được chấp nhận bởi đức tin. Hê-bơ-rơ 11: 6 tuyên bố, “Và không có đức tin thì không thể nào ở cho đẹp lòng Đức Chúa Trời, bởi vì bất cứ ai đến với Đức Chúa Trời phải tin rằng có Đức Chúa Trời và Ngài thường hay thưởng cho kẻ tìm kiếm Ngài.” Kinh Thánh nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta là người được phước khi chúng ta tin và tin cậy vào Đức Chúa Trời bằng đức tin: “Sau đó, Chúa Giê-xu nói với người,” bởi vì ngươi đã thấy ta, nên ngươi tin; phước thay là những người không thấy mà đã tin” (Giăng 20:29).
Sự tồn tại của Đức Chúa Trời phải được chấp nhận bởi đức tin, nhưng điều này không có nghĩa là niềm tin vào Đức Chúa Trời là bất hợp lý. Có nhiều lập luận hợp lý về sự tồn tại của Đức Chúa Trời. Kinh Thánh dạy rằng sự tồn tại của Đức Chúa Trời được nhìn thấy rõ ràng trong vũ trụ (Thi Thiên 19: 1-4), trong tự nhiên (Rô-ma 1: 18-22), và trong tấm lòng của chúng ta (Truyền đạo 3:11). Với tất cả mà nói, sự tồn tại của Đức Chúa Trời không thể chứng minh; nó phải được chấp nhận bởi đức tin.
Đồng thời, để tin vào chủ nghĩa vô thần phải lấy nhiều đức tin. Để thực hiện lời nói tuyệt đối “Đức Chúa Trời không tồn tại” thì phải công bố một sự hiểu biết hoàn toàn những gì cần biết, về tất cả mọi thứ hiện có và ở khắp mọi nơi trong vũ trụ và phải được làm chứng nhìn thấy mọi thứ. Tất nhiên, không có người vô thần nào làm được những lời công bố này. Tuy nhiên, đó là những gì họ đang tuyên bố khi họ nói rằng Đức Chúa Trời hoàn toàn không thực hữu. Người vô thần không thể chứng minh rằng Đức Chúa Trời không có, ví dụ, sự sống ở trung tâm của mặt trời, hoặc dưới những đám mây của sao Mộc, hoặc trong một số Tinh vân xa. Vì những nơi này vượt quá khả năng quan sát của chúng ta, nó không thể được chứng minh rằng Đức Chúa Trời không tồn tại. Để thành một người vô thần phải lấy nhiều đức tin như nó làm cho một người hữu thần.
Chủ nghĩa vô thần không có chứng minh, và sự tồn tại của Đức Chúa Trời phải được chấp nhận bởi đức tin. Hiển nhiên, các Cơ Đốc Nhân tin tưởng mạnh mẽ rằng Đức Chúa Trời hiện hữu, và thừa nhận rằng sự tồn tại của Đức Chúa Trời là một vấn đề của đức tin. Đồng thời, chúng tôi bác bỏ ý tưởng cho rằng niềm tin vào Đức Chúa Trời là không hợp lý. Chúng tôi tin rằng sự tồn tại của Đức Chúa Trời có thể được nhìn thấy rõ ràng, cảm nhận sâu sắc, và cần thiết chứng minh có tính triết học và khoa học. ” Các từng trời rao truyền sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, Bầu trời giãi tỏ công việc tay Ngài làm. Ngày nầy giảng cho ngày kia, Đêm nầy tỏ sự tri thức cho đêm nọ. Chẳng có tiếng, chẳng có lời nói; Cũng không ai nghe tiếng của chúng nó. Dây đo chúng nó bủa khắp trái đất, Và lời nói chúng nó truyền đến cực địa.”(Thi Thiên 19: 1-4).