Trả lời: Điều răn lớn nhất trong Kinh Thánh là: “Yêu mến Chúa là Đức Chúa Trời của bạn với tất cả tấm lòng, với tất cả linh hồn và với tất cả sức mạnh của bạn.” (Phục truyền luật lệ ký 6:5). Chúng ta trở lại câu 2 và đọc “Hầu cho ngươi kính sợ Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, trọn đời, ngươi và con cháu ngươi vâng giữ các luật lệ và điều răn của Ngài mà ta truyền cho ngươi, để ngươi được sống lâu ngày.” Tiếp theo sau Phục truyền luật lệ ký 6:5, chúng ta đọc: ” Các lời mà ta truyền cho ngươi ngày nay sẽ ở tại trong lòng ngươi; khá ân cần dạy dỗ điều đó cho con cái ngươi và phải nói đến, hoặc khi ngươi ngồi trong nhà, hoặc khi đi ngoài đường, hoặc lúc ngươi nằm, hay là khi chổi dậy. “(câu 6-7).
Lịch sử dân Israel cho thấy rằng người cha siêng năng trong việc hướng dẫn con cái của mình trong các đường lối và những lời của Chúa làm cho phát triển tâm linh của họ và hạnh phúc. Người cha vâng theo mạng lệnh của Kinh Thánh làm chính điều đó. Điều này mang chúng ta đến với Châm ngôn 22:6 “Hãy dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo; Dầu khi nó trở về già, cũng không hề lìa khỏi đó.” Từ “dạy” chỉ sự hướng dẫn đầu tiên mà một người cha và mẹ cung cấp cho con cái, nghĩa là cha giáo dục trước hết. Huấn luyện được vạch ra rõ ràng cho con cái cách cư xử của cuộc sống mà chúng được chuẩn bị. Bắt đầu giáo dục sớm cho con cái theo cách này là việc hết sức to lớn.
Ê-phê-sô 6:4 là một bản tóm tắt các hướng dẫn cho người cha, nói rõ cả hai hướng tiêu cực và tích cực. “Hỡi các người làm cha, chớ chọc cho con cái mình giận dữ, hãy dùng sự sửa phạt khuyên bảo của Chúa mà nuôi nấng chúng nó” Phần tích cực của câu này cho thấy rằng một người cha không nên thúc đẩy tính tiêu cực ở con cái của mình bằng sự khắc nghiệt, bất công, thiên vị, hoặc sử dụng quyền lực không hợp lý. Thái độ khắc nghiệt, vô lý đối với một đứa trẻ sẽ chỉ phục vụ cho điều ác lớn lên trong lòng nó. Từ “khiêu khích” có nghĩa là “Làm cáu tiết, nói khích, chọc tức, hoặc kích động” Điều này được thực hiện bởi một tinh thần và phương pháp không đúng – Sự trừng phạt khắc nghiệt, bất hợp lý, lạnh lùng, thô bạo, mệnh lệnh dữ tợn, cấm đoán không cần thiết, và khăng khăng ích kỷ dựa trên quyền độc tài. Khiêu khích như vậy sẽ tạo ra phản ứng thù hận, tiêu hủy lòng yêu mến của con cái, giảm ham muốn của họ về sự thánh thiện, và làm cho chúng cảm thấy rằng chúng không thể làm vui lòng cha mẹ. Cha mẹ khôn ngoan tìm cách làm cho con cái vâng lời và mong muốn nhận được tình yêu thương và dịu dàng của cha mẹ.
Phần tích cực của Ê-phê-sô 6:4 được diễn tả theo một hướng toàn diện, giáo dục cpn cái, nâng cao chúng lên, phát triển nhân cách chúng trong tất cả khía cạnh của cuộc sống bởi sự hướng dẫn và lời khuyên răn của Chúa. Đây là toàn bộ quá trình giáo dục và kỷ luật. Từ “lời khuyên răn” mang ý nghĩa nhắc nhở các khuyết điểm của con cái (xây dựng) và bổn phận (trách nhiệm).
Người cha trong Cơ Đốc giáo thực sự là một công cụ trong tay Đức Chúa Trời. Toàn bộ quá trình dạy dỗ và kỷ luật phải làm theo mạng lệnh của Đức Chúa Trời và các điều mà Ngài thực thi, do đó thẩm quyền của Chúa sẽ được đưa vào sự liên lạc thường xuyên ngay lập tức với tâm trí, tấm lòng, và lương tâm của con cái. Người cha của con người không bao giờ thừa nhận mình là người có quyền tối cao để quyết định sự thật và bổn phận. Chỉ có cách giao cho Đức Chúa Trời làm người dạy dỗ, cai trị và là người nắm quyền tất cả mọi thứ để thực hiện các mục tiêu giáo dục tốt nhất đạt được.
Martin Luther nói: “Luôn giữ bên cạnh cây roi một trái táo để cho đứa trẻ khi nó làm việc tốt” Kỷ luật phải được thực hiện với việc chăm sóc và huấn luyện thường xuyên với sự cầu nguyện thật nhiều. Uốn nắn, kỷ luật, và tư vấn bởi Lời Chúa, cho cả hai việc khiển trách và khích lệ, là cốt lõi của “lời khuyên răn”. Sự chỉ dẫn tiến hành từ Chúa, là được học từ trường kinh nghiệm Cơ Đốc giáo, và được thực thi bởi các bậc cha mẹ – chủ yếu là người cha, mà các bà mẹ cũng phải theo chỉ đạo của ông. Kỷ luật của Cơ Đốc giáo là việc cần thiết để hổ trợ con cái lớn lên với lòng tôn kính Đức Chúa Trời, tôn trọng thẩm quyền của cha mẹ, hiểu biết về tiêu chuẩn Cơ Đốc ngân, và thói quen tự kiểm soát.
“Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị và dạy người trong sự công bình.” (II Ti-mô-thê 3:16-17). trách nhiệm đầu tiên của một người cha là để con cái của ông làm quen với Kinh Thánh. Các phương tiện và phương pháp mà người cha có thể sử dụng để dạy chân lý của Đức Chúa Trời khác nhau. Khi người cha là người trung thành trong vai trò mẫu mực, những gì con cái học biết về Đức Chúa Trời sẽ đặt chúng chấp hành tốt trong suốt cuộc đời trần thế của chúng, không có vấn đề gì họ làm hay nơi họ đi.