Trả lời: Có hai vấn đề liên quan đến câu hỏi này, những điều mà Kinh Thánh đề cập cụ thể và tuyên bố đó là tội và những điều Kinh Thánh không nói đến trực tiếp. Danh sách của các tội lỗi khác nhau trong Kinh Thánh bao gồm Châm ngôn 6:16-19, Ga-la-ti 5:19-21, và I Cô-rinh-tô 6:9-10. Không có thể nghi ngờ gì những đoạn này trình bày các hành vi tội lỗi, những điều Đức Chúa Trời không chấp thuận: Giết người, ngoại tình, dối trá, ăn cắp.v.v…- Không có nghi ngờ gì khi Thánh Kinh trình bày những điều này là tội lỗi. Vấn đề khó khăn hơn trong việc xác định những gì là tội lỗi trong các lĩnh vực mà Kinh Thánh không trực tiếp nói đến. Khi Kinh Thánh không bao gồm một chủ đề nhất định, chúng ta có một số nguyên tắc chung trong Lời của Chúa để hướng dẫn chúng ta.
Trước tiên, khi không có đoạn Kinh Thánh tham khảo cụ thể, cách tốt là nếu điều đó được xác nhận là đúng thì đừng vạch lá tìm sâu để cho là sai. Thí dụ Kinh Thánh nói rằng chúng ta “Tận dụng mọi cơ hội” (Cô-lô-se 4:5). Một ít ngày của chúng ta ở trên trái đất này như vậy là quá ngắn và quý giá trong mối quan hệ với cõi đời đời nên chúng ta đừng bao giờ để lãng phí thời gian vào những điều ích kỷ, nhưng phải sử dụng nó theo duy nhất “Những gì là hữu ích trong việc xây dựng những người khác tấn tới tùy theo nhu cầu của họ” (Ê-phê-sô 4:29 ).
Một sự thử nghiệm tốt là xác định xem chúng ta có trung thực, trong lương tâm tốt, cầu xin Đức Chúa Trời ban phước và sử dụng các hành động cụ thể cho các mục đích tốt lành của chính Ngài. “Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Ðức Chúa Trời mà làm. ” ( I Cô-rinh-tô 10:31). Nếu có chỗ cho sự nghi ngờ cho dù để làm vui lòng Thiên Chúa, thì tốt nhất nên từ bỏ nó.” Tất cả những gì không đến từ đức tin là tội lỗi” (Rô-ma 14:23). Chúng ta cần nhớ rằng thân thể chúng ta, cũng như linh hồn của chúng ta, đã được cứu chuộc và thuộc về Đức Chúa Trời.” Anh em há chẳng biết rằng thân thể mình là đền thờ của Ðức Thánh Linh đang ngự trong anh em, là Ðấng mà anh em đã nhận bởi Ðức Chúa Trời, và anh em chẳng phải thuộc về chính mình sao? Vì chưng anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Ðức Chúa Trời.”( I Cô-rinh-tô 6:19-20). Đây là một lẽ thật lớn nên cần có sự thực chứng minh những gì chúng ta làm và nơi chúng ta đi.
Ngoài ra, chúng ta phải đánh giá hành động của chúng ta, không chỉ trong quan hệ với Đức Chúa Trời, mà còn liên quan đến ảnh hưởng của chúng trong gia đình của chúng ta, bạn hữu của chúng ta, và những người khác nói chung. Ngay cả khi một điều đặc biệt có thể không ảnh hưởng đau khổ cho riêng chúng ta, nhưng nếu điều nó ảnh hưởng gây đau khổ hoặc ảnh hưởng đến người khác, điều đó là một tội lỗi. “Ðiều thiện ấy là đừng ăn thịt, đừng uống rượu, và kiêng cữ mọi sự chi làm dịp vấp phạm cho anh em mình….. Vậy chúng ta là kẻ mạnh, phải gánh vác sự yếu đuối cho những kẻ kém sức, chớ làm cho đẹp lòng mình. ” (Rô-ma 14: 21; 15:1).
Cuối cùng, hãy nhớ rằng Chúa Cứu Thế Giê-xu là Chúa và Cứu Chúa của chúng ta, và không có gì khác có thể được cho phép vượt quá ưu tiên, chúng ta phải tuân theo ý muốn của Ngài. Không có thói quen hay giải trí hoặc tham vọng có thể được cho phép kiểm soát quá đáng trên đời sống của chúng ta; chỉ có Chúa Cứu Thế mới thẩm quyền đó. “Mọi sự tôi có phép làm, nhưng chẳng phải mọi sự đều có ích; mọi sự tôi có phép làm, nhưng chẳng để sự gì bắt phục được tôi. “( I Cô-rinh-tô 6:12). “Mặc dầu anh em nói hay làm, cũng phải nhân danh Ðức Chúa Giê-xu mà làm mọi điều, nhờ Ngài mà tạ ơn Ðức Chúa Trời, là Ðức Chúa Cha” ( Cô-lô-se 3:17).