Trả lời: Thật khó để chúng ta hiểu hoàn toàn mối quan hệ giữa quyền tối cao của Đức Chúa Trời và ý chí tự do và trách nhiệm của nhân loại. Chỉ có Đức Chúa Trời thật sự biết cách thế nào họ làm việc với nhau trong kế hoạch cứu rỗi của Ngài. Với vấn đề này có lẽ nhiều hơn với bất kỳ giáo lý khác, nó quan trọng chủ yếu thừa nhận sự bất lực của chúng ta trong việc hiểu thấu hoàn bản chất của Đức Chúa Trời và mối quan hệ của chúng ta với Ngài. Đi quá xa sẽ gây hậu quả một trong hai phía hiểu biết lệch lạc về sự cứu rỗi.
Kinh Thánh nói rõ ràng Đức Chúa Trời biết ai sẽ được cứu (Rô-ma 8:29; I Phi-e-rơ 1:2). Ê-phê-sô 1:4 nói với chúng ta rằng Đức Chúa Trời đã chọn chúng ta “Trước khi sáng thế” Kinh Thánh nhiều lần mô tả những tín hữu như là “Sự chọn lựa” (Rô-ma 8:33; 11:5; Ê-phê-sô 1:11; Cô-lô-se 3:12; I Tê-sa-lô-ni-ca 1:4; I Phi-e-rơ 1:2; 2:9) và “được chọn” (Ma-thi-ơ 24:22, 31; Mác 13:20, 27; Rô-ma 11:7; I Ti-mô-thê 5:21; II Ti-mô-thê 2: 10; Tit 1:1; I Phi-e-rơ 1:1). Thực tế là những tín hữu được tiền định (Rô-ma 8:29-30; Ê-phê-sô 1:5, 11), và được chọn sẵn (Rô-ma 9:11; 11:28; II Phi-e-rơ 1:10), cho sự cứu rỗi là sự thật hiển nhiên rõ ràng.
Kinh Thánh cũng nói rằng chúng ta có trách nhiệm về việc tin nhận Đấng Christ là Cứu Chúa – tất cả chúng ta phải làm là tin vào Chúa Giê-xu Christ và chúng ta sẽ được cứu (Giăng 3:16; Rô-ma 10:9-10). Đức Chúa Trời biết ai sẽ được cứu, Đức Chúa Trời chọn những người sẽ được cứu, và chúng ta phải chọn Đấng Christ để được cứu. Làm thế nào ba sự kiện này làm việc cùng nhau là điều không dễ dàng cho tâm trí hữu hạn thấu hiểu (Rô-ma 11:33-36). Trách nhiệm của chúng ta là mang Phúc âm đến cho toàn thế giới (Ma-thi-ơ 28:18-20; Công vụ 1:8). Chúng ta nên rời khỏi sự tiên đoán, sự chọn lựa, và tiền định dâng lên cho Đức Chúa Trời và đơn giản là vâng lời trong việc chia sẻ Phúc âm.