Trả lời: Đầu tiên, vấn đề quan trọng nhận biết rằng đây không phải là câu hỏi Thiên Chúa còn thực hiện phép lạ ngày hôm nay nữa hay không. Thật là khờ dại và không liên quan gì trong Kinh Thánh để công bố Đức Chúa Trời không chữa bệnh cho loài người, nói chuyện với loài người, hay thực hiện các dấu kỳ và phép lạ ngày nay. Câu hỏi đặt ra là liệu những ân tứ quyền năng của Thánh Linh chủ yếu được mô tả trong I Cô-rinh-tô 12-14, vẫn còn đang hoạt động trong Hội Thánh ngày hôm nay không. Đây cũng không phải là câu hỏi Thánh Linh có thể cho ai đó ân tứ quyền năng. Câu hỏi đặt ra là liệu Thánh Linh vẫn còn ban phát ân tứ quyền năng ngày nay không. Trên hết, chúng ta hoàn toàn công nhận rằng Thánh Linh ban phát ân tứ quyền năng tự do tuỳ theo ý muốn của Ngài (I Cô-rinh-tô 12:7-11).
Trong sách Công vụ và các Thư tín, phần lớn các phép lạ được thực hiện bởi các môn đồ và những người cộng tác thân cận của họ. Phao-lô cho chúng ta lý do tại sao: “Các bằng cớ về chức sứ đồ tôi đã tỏ ra trong anh em bởi sự nhịn nhục mọi đàng, bởi các dấu lạ, các sự khác thường, và các phép lạ.” ( II Cô-rinh-tô 12:12). Nếu mỗi tín hữu của Đấng Christ được trang bị khả năng để thực hiện các dấu kỳ phép lạ, sau đó các dấu kỳ phép lạ có thể không còn là cách xác định những dấu hiệu của một môn đồ. Công vụ các sứ đồ 2:22 cho chúng ta biết Chúa Giê-xu đã được “công nhận” bởi “những dấu kỳ phép lạ.” Tương tự như vậy các môn đồ đã được “đánh dấu” như là những sứ giả chân chính từ Đức Chúa Trời bởi các phép lạ họ đã thực hiện. Công vụ 14:3 diễn tả sứ điệp phúc âm được “xác nhận” bởi các phép lạ Phao-lô và Ba-na-ba thực hiện.
I Cô-rinh-tô chương 12-14 chủ yếu đề cập đến những ân tứ quyền năng của Thánh Linh. Dường như từ nội dung những Cơ Đốc Nhân không nổi trội đôi lúc được ban cho ân tứ quyền năng (12:8-10, 28-30). Chúng ta không nói làm thế nào điều này có ở nơi chốn công cộng. Từ những gì chúng ta đã nghiên cứu ở trên, mà các môn đồ đã được “đánh dấu” bởi các dấu kỳ phép lạ, nó dường như là ân tứ quyền năng được ban cho các Cơ Đốc Nhân không nổi trội là ngoại lệ, không theo quy luật. Ngoài các môn đồ và những người cộng tác thân cận của họ, không có chỗ nào trong Tân Ước mô tả cụ thể những cá nhân thực hiện các ân tứ quyền năng của Thánh Linh.
Nó cũng quan trọng nhận ra rằng Hội Thánh đầu tiên đã không có bản Kinh Thánh hoàn chỉnh như chúng ta làm hôm nay (II Ti-mô-thê 3:16-17). Vì vậy, những ân tứ tiên tri, thông sáng, khôn ngoan, v.v… là điều cần thiết để các Cơ Đốc Nhân đầu tiên biết những gì Thiên Chúa muốn họ làm. Các ân tứ tiên tri làm cho các tín hữu có thể liên lạc với chân lý và sự khải thị mới của Thiên Chúa. Bây giờ sự khải thị đó của Thiên Chúa đã hoàn tất trong Kinh Thánh, các ân tứ khải thị không còn cần thiết, ít nhất là không giống khả năng như họ được trong Tân Ước.
Thiên Chúa chữa bệnh kỳ diệu cho con người mỗi ngày. Thiên Chúa vẫn còn nói với chúng ta ngày nay, cho dù bằng âm thanh giọng nói, ý nghĩ trong tâm trí của chúng ta, hoặc qua các cảm xúc và tình cảm. Thiên Chúa vẫn còn làm những phép lạ diệu kỳ, các dấu hiệu, và những suy tưởng và đôi khi thực hiện các phép lạ qua một Cơ Đốc Nhân. Tuy nhiên, những việc này không nhất thiết phải là ân tứ quyền năng của Thánh Linh. Mục đích chính của các ân tứ quyền năng để chứng minh rằng các sách phúc âm là đúng sự thật và rằng các môn đồ là những sứ giả chân chính của Thiên Chúa. Kinh Thánh không nói ngay rằng các ân tứ quyền năng đã dừng lại, nhưng nó dựa trên nền tảng về những mục đích tại sao chúng không còn có thể xảy ra ở mức độ tương tự như chúng đã được ghi chép trong Tân Ước.