Câu hỏi: Hồi Giáo là gì, và người Hồi Giáo tin vào điều gì?
Trả lời: Hồi Giáo được bắt nguồn ngay từ những năm thế kỷ thứ 7 sau Công Nguyên bởi một người Muhammad. Anh ta cho rằng mình đã được thiên sứ tên Gabriel đến gặp mặt. Trong những lần đến thăm của thiên sứ kéo dài suốt 23 năm cho tới khi Muhammad qua đời, thiên sứ tự nhận tiết lộ cho Muhammad lời của Chúa (được gọi là “Allah” trong tiếng Ả Rập và bởi người Đạo Hồi). Những điều tiết lộ được lệnh tạo thành quyển Qur’an, sách Kinh Thánh của Hồi Giáo. Đạo Hồi dạy rằng Qur’an là thẩm quyền cuối cùng và sự mặc khải cuối cùng của Allah.
Người Hồi Giáo, tín đồ Đạo Hồi, tin rằng Qur’an là lời dạy có tồn tại từ trước và hoàn hảo của Allah. Hơn nữa, nhiều người Hồi Giáo gạt bỏ hết những phiên bản Qur’an bằng ngôn ngữ khác. Chỉ có mỗi phiên bản bằng tiếng Ả rập là bản Qur’an có giá trị, còn những bản dịch thì không. Mặc dù Qur’an là sách Kinh Thánh chủ yếu, quyển Sunnah được coi là nguồn kế tiếp của lệnh tôn giáo. Quyển Sunnah được viết bởi đồng hữu của Muhammad về những điều Muhammad nói, làm, và cho phép.
Điều tín ngưỡng căn bản của Đạo Hồi là Allah là Đức Chúa đích thực duy nhất và Muhammad là nhà tiên tri của Allah. Chỉ đơn giản bằng cách tuyên thề điều đó, một người có thể chuyển đổi sang Hồi Giáo. “Người Đạo Hồi” nghĩa là một người tuân phục theo Allah. Hồi Giáo có chỉ định rằng đây là tôn giáo đích thực duy nhất mà các tôn giáo khác được phát nguyên ra (bao gồm cả đạo Do Thái và Cơ Đốc).
Người Đạo Hồi lập nền tảng cho cuộc sống của họ trên 5 trụ cột sau:
1. Lời chứng của đức tin: “Không có thần thánh nào thực thụ ngoại trừ Thiên Chúa (Allah), và Muhammad là người Đưa Tin (Tiên Tri) của Thiên Chúa.”
2. Cầu nguyện: mỗi ngày phải có năm lời cầu nguyện
3. Ban tặng: ban cho người nghèo khó, vì tất cả đều đến từ Allah
4. Ăn kiêng: ngoài việc ăn kiêng thỉnh thoảng, tất cả người Hồi Giáo phải ăn kiêng trong lễ kỷ niệm Ramadan (vào tháng 9 của Lịch Hồi Giáo).
5. Hajj: việc hành hương cho Mecca (Makkah) phải được làm ít nhất một lần trong đời (vào tháng 12 của Lịch Hồi Giáo).
Năm giáo lý này, khuôn khổ của sự vâng phục của người Hồi Giáo, được thực hiện hết sức nghiêm túc và theo đúng nghĩa đen của nó. Lối vào thiên đường của người Hồi Giáo dựa trên việc tuân phục của họ tới 5 trụ cột này.
So với Cơ Đốc Giáo, Hồi Giáo có vài điểm tương đồng và những nét khác nhau rõ rệt. Giống như Cơ Đốc Giáo, Hồi Giáo chỉ thờ một thần, nhưng tương phản với Cơ Đốc Giáo, Hồi Giáo chối bỏ khái niệm về Ba Ngôi. Hồi Giáo chấp nhận vài phần trong Kinh Thánh, như sách Luật và Phúc Âm, nhưng lại bác bỏ hầu hết mọi điều khác cho rằng là vu khống và tẻ nhạt.
Hồi Giáo cho rằng Chúa Giê xu chỉ là một nhà tiên tri, mà không phải là con của Chúa Cha (người Hồi Giáo tin rằng chỉ có Allah là Thiên Chúa, làm sao lại có thể có con?). Ngược lại, Hồi Giáo khẳng định rằng Giê xu, mặc dù được sinh ra bởi trinh nữ, được tạo ra giống như Adam, từ cát bụi của thế gian. Người Hồi Giáo tin rằng Chúa Giê xu không chết trên Thập Tự Giá; bởi vậy, họ chối nhận một trong những giáo lý trọng điểm của Cơ Đốc Giáo.
Điều cuối là, Hồi Giáo dạy rằng lên đến thiên đường được đạt bằng những việc tốt và sự vâng phục cho với Qur’an. Kinh Thánh, ngược lại, tiết lộ rằng con người không thể nào đạt tới sự thánh khiết của Thiên Chúa. Chỉ có ân điển và tình yêu của Ngài tội nhân có thể được cứu rỗi khi đặt đức tin trong Đấng Christ (Ê-phê-sô 2:8-9).
Rõ ràng, không thể cả Hồi Giáo và Cơ Đốc Giáo đều là thực. Chỉ một trong hai một là Chúa Giê xu là nhà tiên tri vĩ đại nhất, hoặc là Muhammad. Một là Kinh Thánh là lời của Thiên Chúa, hoặc là Qur’an. Sự cứu rỗi một là có thể được đạt bằng việc nhận Đấng Giê xu Christ là Đấng Cứu Thế hoặc là việc làm theo 5 giáo lý. Cả hai tôn giáo đều không thể cùng đúng. Chân lý này, sự phân cách riêng rẽ của 2 tôn giáo trong những vấn đề chủ chốt, có những hậu quả vĩnh viễn.