Trả lời: Có lẽ đây là câu hỏi quan trọng nhất trong tất cả thần học Cơ Đốc giáo. Câu hỏi này là nguyên nhân gây ra một cuộc cải chánh giáo hội – Sự tách rời giữa giáo hội Tin lành và giáo hội Thiên Chúa. Câu hỏi này là điểm then chốt cho biết sự khác nhau giữa tín đồ theo lời Kinh Thánh và tín đồ hình thức. Có phải sự cứu rỗi chỉ nhờ đức tin hay sự cứu rỗi nhờ đức tin cộng với việc làm. Có phải tôi được cứu chỉ nhờ tin vào Chúa Giê-xu hay phải làm những điều nào đó?
Một số đoạn Kinh Thánh khó hòa hợp gây nên sự khó khăn cho câu hỏi sự cứu rỗi chỉ nhờ đức tin hay nhờ đức tin cộng với việc làm. So sánh Rô-ma 3:28, 5:1 và Ga-la-ti 3:24 với Gia-cơ 2:24. Một số người thấy sự khác nhau giữa Phao-lô (Chỉ nhờ đức tin mà được cứu) và Gia-cơ (Được cứu bởi đức tin cộng với việc làm). Nhưng thực ra giữa Phao-lô và Gia-cơ chẳng có sự bất đồng nào cả. Chỉ có điểm bất đồng bởi một số người vượt qua mối liên hệ giữa đức tin và việc làm. Phao-lô nói theo cách giáo điều sự biện hộ chỉ nhờ đức tin (Ê-phê-sô 2:8-9) Trong khi Gia-cơ xuất hiện nói rằng sự biện hộ bởi đức tin cộng với việc làm. Đây là vấn đề hiển nhiên được trả lời bằng cách xem xét chính xác những điều Gia-cơ nói. Gia-cơ đang bài bác niềm tin của những người chỉ nói về đức tin mà không làm những việc tốt (Gia-cơ 2:17-18) Gia-cơ đang nhấn mạnh điểm đức tin thành thật trong Christ sẽ nảy sinh một sự thay đổi đời sống và làm việc tốt (Gia-cơ 2:20-26). Gia-cơ không nói sự biện hộ nhờ vào đức tin cộng với việc làm. Nhưng đúng hơn là một người đã được cứu bởi đức tin thì đời sống phải có những việc tốt. Nếu một người xưng mình là tín hữu nhưng không có những việc làm tốt trong đời sống thì người ấy hình như không có đức tin thành thật vào Đấng Christ. (Gia-cơ 2:14,17, 20,26).
Phao-lô cũng nói như thế trong những thư tín của ông. Bông trái tốt của tín hữu phải có trong đời sống của họ được liệt kê trong Ga-la-ti 5:22-23. Ngay liền sau khi nói với chúng ta về sự cứu rỗi nhờ đức tin không phải bởi việc làm (E-phê-sô 2:8-9) Phao-lô cho biết chúng ta được tạo nên để làm việc tốt lành (Ê-phê-sô 2:10) Phao-lô mong mỏi nhiều đời sống được thay đổi cũng như Gia-cơ “Vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới.” (II Cô-rinh-tô 5:17) Phao-lô và Gia-cơ không có sự bất đồng nào trong sự dạy dỗ của họ về sự cứu rỗi. Họ tiến đến cùng một chủ đề từ những cách nhìn khác nhau. Phao-lô đơn giản nhấn mạnh vào sự biện hộ chỉ nhờ đức tin trong khi Gia-cơ đặt sự nhấn mạnh vào thực tế đức tin trong Christ sinh ra những việc tốt lành.