Trả lời: Sự phục tùng là một vấn đề rất quan trọng liên quan đến hôn nhân. Ngay cả trước khi tội lỗi bước vào thế gian, vẫn còn có nguyên tắc người đứng đầu chịu trách nhiệm (I Ti-mô-thê 2:13). A-Đam đã được tạo ra đầu tiên, và Ê-Va được tạo ra để làm “Người giúp đỡ “cho A-Đam (Sáng thế ký 2:18-20). Đồng thời vì không có tội lỗi, không có quyền cho con người phải tuân theo ngoại trừ quyền của Đức Chúa Trời. Khi A-Đam và Ê-Va không vâng lời Đức Chúa Trời, tội lỗi vào trong thế gian, khi đó quyền hạn là việc cần thiết. Vì vậy, Đức Chúa Trời thiết lập thẩm quyền cần thiết để thực thi luật lệ của đất và cũng để cung cấp cho chúng ta sự bảo vệ chúng ta cần có. Trước tiên, chúng ta cần phải thuận phục Đức Chúa Trời, đó là cách duy nhất chúng ta có thể thật sự vâng lời Ngài (Gia-cơ 1:21; 4:7). Trong I Cô-rinh-tô 11:2-3, chúng ta thấy rằng người chồng thuận phục Đấng Christ như Đấng Christ đã làm đối với Đức Chúa Cha. Tiếp theo câu Kinh Thánh đó nói vợ nên theo gương của chồng và thuận phục chồng mình.
Sự phục tùng là một phản ứng tự nhiên để yêu thương lãnh đạo. Khi người chồng yêu thương vợ như Đấng Christ yêu thương Hội Thánh (Ê-phê-sô 5:25-33), tiếp theo sự phục tùng là một phản ứng tự nhiên từ một người vợ đối với chồng. Từ Hi Lạp dịch “Thuận phục”, “hupotasso” là hình thức của động từ tiếp diễn. Điều này có nghĩa rằng sự thuận phục Đức Chúa Trời, Chính phủ, hoặc chồng không phải hành động chỉ có một lần. Thái độ liên tục đó trở thành một kiểu mẫu của hành vi xử thế. Sự thuận phục được nói trong Ê-phê-sô đoạn 5 không phải là khuất phục một chiều của tín đồ có tính ích kỷ độc đoán, sự thuận phục theo Kinh Thánh được vạch ra cho thấy giữa hai tín đồ đầy dẫy Đức Thánh Linh đầu phục lẫn nhau và với Đức Chúa Trời. Thuận phục là con đường hai chiều. Sự thuận phục là một vai trò danh dự và mang tính trọn vẹn. Khi người vợ được yêu như là Hội Thánh người vợ được Đấng Christ yêu thương, sự thuận phục không còn khó khăn. Ê-phê-sô 5:24 nói, “Ấy vậy, như Hội Thánh phục dưới Ðấng Christ, thì đàn bà cũng phải phục dưới quyền chồng mình trong mọi sự.” Câu Kinh Thánh này nói rằng người vợ thuận phục chồng trong tất cả mọi việc điều đó là đúng và phù hợp luật lệ. Vì vậy, người vợ không có nghĩa vụ bất tuân luật pháp hay Đức Chúa Trời trong sự thuận phục.
Matthew Henry đã viết: “Người phụ nữ đã được làm nên từ bên hông của A-Đam. Cô đã không được làm ra từ trên đầu ông nên không thể cai trị người ấy, người phụ nữ cũng không phải làm ra từ bàn chân của đàn ông để bị người nam chà đạp lên, nhưng từ bên hông của người đàn ông để được bình đẳng với anh ta, dưới cánh tay của anh ấy để được bảo vệ, và gần trái tim của anh ta để được yêu thương ” Những người tín hữu thuận phục lẫn nhau bày tỏ ra sự tôn kính đối với Đấng Christ (Ê-phê-sô 5:21). Trong nội dung đó, tất cả mọi thứ ở Ê-phê-5:19-33 là một kết quả của việc được làm đầy với Thánh Linh. Các tín hữu đầy dẫy Đức Thánh Linh sẽ đầy dẫy tinh thần thờ phượng (5:19), tạ ơn Chúa (5:20), và phục tùng (5:21). Phao-lô sau đó theo dòng suy nghĩ của mình về cuộc sống đầy Thánh Linh và áp dụng nó cho những người chồng và vợ trong câu 22-33. Một người vợ nên thuận phục chồng mình, không phải vì phụ nữ thuộc cấp thấp hơn, nhưng vì đó là cách Đức Chúa Trời đã vạch ra các mối quan hệ hôn nhân để làm nhiệm vụ. Thuận phục không phải là người vợ làm thảm chùi chân cho chồng. Thay vào đó, với sự giúp đỡ của Chúa Thánh Linh, một người vợ thuận phục chồng và chồng yêu thương hi sinh cho vợ.