Trả lời: Bài học về bữa ăn tối cuối cùng của Chúa là một kinh nghiệm linh hồn xúc động sâu thẳm về ý nghĩa chứa đựng trong đó. Đó là thời gian lễ mừng kỷ niệm Vượt Qua vào đêm Ngài chết, Chúa Giê-xu bắt đầu xây dựng một bữa ăn thông công mới đầy ý nghĩa mà chúng ta cử hành nghi lễ ấy cho đến ngày nay. Nó là phần hội nhập trong lễ thờ phượng của tín hữu Cơ Đốc. Nó khiến chúng ta nhớ đến sự chết và sự phục sinh của Chúa và để trông đợi sự trở lại vinh hiển của Ngài trong tương lai.
Lễ Vượt Qua là lễ thiêng liêng nhất trong năm của tôn giáo Do Thái. Nó kỷ niệm ngày cuối cùng của các tai hoạ tại xứ Ai Cập khi con đầu lòng của người Ai Cập chết và người Y-sơ-ra-ên được giải thoát nhờ huyết của một chiên con đã được bôi lên trên mài cửa nhà của họ. Con chiên sau đó đã được nướng và ăn với bánh không men. Mạng lệnh của Đức Chúa Trời là trong suốt các thế hệ tiếp theo phải giữ lễ này. Câu chuyện được ghi lại trong sách Xuất Ê-díp-tô ký đoạn 12.
Trong bữa ăn tối cuối cùng-mừng lễ Vượt Qua, Chúa Giê-xu đã lấy một ổ bánh và tạ ơn Đức Chúa Trời. Ngay khi Ngài bẻ nó ra và trao cho các môn đồ của Ngài, Ngài nói: “Nầy là thân thể ta, đã vì các ngươi mà phó cho; hãy làm sự nầy để nhớ đến ta.
Khi ăn xong, Ngài cũng làm như vậy, lấy tách đưa cho môn đồ, mà phán rằng: Tách nầy là giao ước mới trong huyết ta vì các ngươi mà đổ ra…”(Lu-ca 22:19-21). Ngài kết luận bằng hát một bài thánh ca (Ma-thi-ơ 26:30), và họ đi ra ngoài để lên núi Ô-li-ve vào ban đêm. Tại đó Chúa Giê-xu bị Giu Đa phản bội như lời tiên đoán. Ngày hôm sau Chúa đã bị đóng đinh.
Các địa chỉ khác về bữa ăn cuối cùng của Chúa được tìm thấy trong các sách Phúc Âm (Ma-thi-ơ 26:26-29; Mác 14:17-25; Lu-ca 22:7-22; và Giăng 13:21-30). Sứ đồ Phao-lô đã viết trong I Cô-rinh-tô 11:23-29 liên quan về bữa ăn cuối cùng của Chúa. Phao-lô bao gồm một câu viết không thấy trong các sách Phúc Âm: ” Bởi đó, ai ăn bánh hoặc uống tách của Chúa cách không xứng đáng, thì sẽ mắc tội với thân và huyết của Chúa. Vậy mỗi người phải tự xét lấy mình, và như thế mới ăn bánh uống tách ấy; vì người nào không phân biệt thân Chúa mà ăn bánh uống tách đó, tức là ăn uống sự xét đoán cho mình.” (I Cô-rinh-tô 11:27-29). Chúng ta có thể hỏi việc chia sẻ bánh và tách “một cách không xứng đáng” có nghĩa là gì? Nó có nghĩa là xem thường ý nghĩa thực sự của bánh và tách và quên đi những giá trị lớn lao mà Cứu Chúa của chúng ta đã trả thay để chúng ta được cứu rỗi. Hoặc có thể có nghĩa là làm buổi lễ trở thành có vẻ lễ nghi hình thức và không có sự sống hoặc đến lễ tiệc thánh của Chúa mà không xưng tội lỗi ra với Chúa. Để phù hợp với sự chỉ dẫn của Phao-lô chúng ta nên xem xét bản thân trước khi ăn bánh và uống tách.
Một câu khác Phao-lô viết mà không nằm trong các sách Phúc âm là “Ấy vậy, mỗi lần anh em ăn bánh nầy, uống tách nầy, thì rao sự chết của Chúa cho tới lúc Ngài đến.” (I Cô-rinh-tô 11:26). Đây là nơi thời gian buổi lễ giới hạn, cho đến khi Cứu Chúa chúng ta trở lại. Từ các địa chỉ tóm tắt này, chúng ta hiểu cách Chúa Giê-xu làm thế nào dùng hai yếu tố mỏng manh như là biểu tượng của thân và huyết của Ngài và khai tâm cho họ tưởng nhớ đến sự chết của Ngài. Nó không phải là một tượng chạm khắc bằng đá hoa cương hay đồng đúc, nhưng bằng bánh mì và rượu nước nho.
Ngài tuyên bố rằng bánh mì nói về thân thể Ngài đã bị bể ra. Không phải là xương bị gãy, nhưng thân thể của Ngài bị hành hạ nặng nề đến nỗi khó nhận ra (Thi Thiên 22:12-17; Ê-sai 53:4-7). Rượu nước nho nói về huyết của Chúa, chỉ sự chết khủng khiếp mà Ngài sắp trãi qua. Ngài, con trọn vẹn của Đức Chúa Trời, trở nên ứng nghiệm của vô số lời tiên tri Cựu Ước về Đấng Cứu Chuộc (Sáng thế ký 3:15; Thi Thiên 22; Ê-sai 53). Khi Ngài nói, “Hãy làm điều này để nhớ đến Ta” Ngài chỉ ra đây là lễ phải được tiếp tục trong tương lai. Nó cũng chỉ về lễ Vượt Qua, mà lễ này đòi phải có cái chết của một chiên con và trông đợi Chiên Con của Đức Chúa Trời đến cất đi những tội lỗi của thế gian, đã ứng nghiệm trong bữa ăn cuối cùng của Chúa. Giao ước mới đã thay thế Giao ước cũ khi Đấng Christ, Chiên Con của lễ Vượt Qua ( I Cô-rinh-tô 5:7), đã được dâng tế (Hê-bơ-rơ 8:8-13). Nghi thức hiến tế đã không còn cần thiết (Hê-bơ-rơ 9:25-28). Bữa ăn cuối cùng của Cứu Chúa hay lễ tiệc thánh của Cơ Đốc giáo là một sự ghi nhớ những gì Đấng Christ đã làm cho chúng ta và ca ngợi những điều chúng ta nhận được như là kết quả của sự hi sinh của Ngài.