Trả lời: Mọi người đã cư xử xấu, xúc phạm, và phạm tội chống nghịch lại một số điểm. Những con cái Chúa phản ứng như thế nào khi sự tấn công xảy ra như vậy? Theo Kinh Thánh chúng ta tha thứ. Ê-phê-sô 4:32 tuyên bố: ” Hãy ở với nhau cách nhân từ, đầy dẫy lòng thương xót, tha thứ nhau như Ðức Chúa Trời đã tha thứ anh em trong Ðấng Christ vậy.” Tương tự như vậy Cô-lô-se 3:13 tuyên bố: “Nếu một người trong anh em có sự gì phàn nàn với kẻ khác, thì hãy nhường nhịn nhau và tha thứ nhau: như Chúa đã tha thứ anh em thể nào, thì anh em cũng phải tha thứ thể ấy.” Điểm chính của cả hai câu Kinh Thánh là tha thứ cho người khác như Đức Chúa Trời đã tha thứ cho chúng ta. Tại sao chúng ta tha thứ? Bởi vì chúng ta đã được tha thứ! Tuy nhiên những người không phải là con cái Chúa không có sự tha thứ của Đức Chúa Trời nên không có quyền năng và cũng không mong muốn tha thứ cho người khác.
Sự tha thứ sẽ đơn giản nếu chúng ta chỉ chấp nhận tha thứ cho những người đến xin tha thứ trong nỗi buồn và ăn năn. Kinh Thánh nói cho chúng ta biết chúng ta tha thứ không có điều kiện cho những người phạm tội chống lại chúng ta. Từ chối thực sự tha thứ cho một người là điển hình của sự phẫn nộ, cay đắng, và tức giận, không điều nào trong số đó là những đặc điểm của một Cơ Đốc Nhân thật. Trong lời cầu nguyện của Chúa, chúng ta xin Chúa tha thứ cho tội lỗi của chúng ta, cũng như chúng ta tha thứ cho những người phạm tội chống nghịch lại chúng ta (Ma-thi-ơ 6:12). Chúa Giê-xu nói trong Ma-thi-ơ 6:14-15, “Vả, nếu các ngươi tha lỗi cho người ta, thì Cha các ngươi ở trên trời cũng sẽ tha thứ các ngươi. Song nếu không tha lỗi cho người ta, thì Cha các ngươi cũng sẽ không tha lỗi cho các ngươi.” Trong ánh sáng của các câu Kinh Thánh khác nói về sự tha thứ của Đức Chúa Trời, Ma-thi-ơ 6:14-15 tốt nhất để hiểu nói về những người từ chối không tha thứ cho những người khác không thực sự có kinh nghiệm ơn tha thứ của Đức Chúa Trời dành cho họ.
Bất cứ lúc nào chúng ta bất tuân mạng lệnh của Đức Chúa Trời, chúng ta phạm tội chống lại Ngài. Bất cứ lúc nào chúng ta cư xử xấu với người khác, chúng ta không chỉ phạm tội chống lại người đó, mà còn chống với Đức Chúa Trời. Khi chúng ta xem xét phạm vi mà Đức Chúa Trời tha thứ tất cả vi phạm của chúng ta, chúng ta nhận ra rằng chúng ta không có quyền ngăn cản ân điển này khỏi những người khác. Chúng ta phạm tội chống lại Đức Chúa Trời vô số kể nhiều hơn bất kỳ người nào có thể phạm tội chống lại chúng ta. Nếu Đức Chúa Trời tha thứ chúng ta rất nhiều, làm thế nào chúng ta có thể từ chối không tha thứ những người khác về điều quá nhỏ? Ví dụ của Chúa Giê-xu trong Ma-thi-ơ 18:23-35 là một minh họa mạnh mẽ của lẽ thật này. Đức Chúa Trời hứa rằng khi chúng ta đến với Ngài xin sự tha thứ, Ngài ban cho cách thoải mái (I Giăng 1:9). Những sự tha thứ, chúng ta mở rộng nên biết không có giới hạn, giống như cách Đức Chúa Trời tha thứ vô hạn (Lu-ca 17:3-4).